Tác phẩm nổi bật này, "Đà Khởi Xướng Đen," là một nghiên cứu mạnh mẽ về chuyển động và sự giản lược hình thể. Nghệ sĩ sử dụng một bảng màu giới hạn nhưng hiệu quả, bao gồm trắng, xám lạnh và đất nung ấm áp, tương phản với nền vải đen rộng lớn và tuyệt đối. Sự lựa chọn này ngay lập tức tạo ra một sự căng thẳng kịch tính, kéo người xem vào trung tâm của chuyển động.Hình ảnh nhân vật, mang tính trừu tượng-tạo hình cao, không được phác họa bằng đường nét mà được xây dựng thông qua những nét dao lớn, dày dặn (impasto). Những nét cọ này hoạt động như các vector năng lượng, gợi ý về tứ chi, áo choàng, hoặc sức mạnh thuần túy của một vận động viên hay vũ công đang trong tư thế sải bước. Kết cấu năng động và sự xếp lớp của sơn truyền tải tốc độ và sự trôi chảy, mang đến cho người xem cái nhìn thoáng qua về một cơ thể đang di chuyển—một tia sáng và màu sắc được ghi lại trước khi nó tan biến vào bóng tối. Đây là sự khám phá về sự hiện diện đối lập với sự vắng mặt, nơi ký ức về hình thức có tác động lớn hơn sự mô tả chân thực của nó.